Ngân
hàng Thế giới công bố báo cáo đánh giá lĩnh vực vệ sinh môi trường đô thị khu
vực Đông Á - Thái Bình Dương và báo cáo đánh giá hoạt động quản lý nước thải đô
thị tại Việt Nam. Theo dự báo của WB, trong vòng 15 năm tới, các nước Đông Á
phải đầu tư 250 USD/người cho vấn đề vệ sinh môi trường.
Nước
thải chưa xử lý
Việc
quản lý nước thải sinh hoạt ở Việt Nam còn nhiều vấn đề cần nhanh chóng giải
quyết. Báo cáo cho hay khoảng 60% hộ dân đấu nối xả nước thải vào hệ thống cống thoát nước công cộng nhưng hầu hết xả thẳng ra hệ thống tiêu
thoát nước bề mặt, chỉ 10% lượng nước thải được xử lý.
Đến
năm 2012, chỉ có 3 thành phố lớn là Hà Nội, TPHCM, Đà Nẵng được đầu tư 17 hệ
thống thoát nước và xử lý nước thải đô thị. Tỉ lệ hộ gia đình đấu nối thấp,
thành phần hữu cơ trong nước thải được xử lý hay phân hủy sơ bộ trong bể tự
hoại vào kênh - mương thoát nước, nước ngầm xâm nhập hệ thống cống, nước mưa
được thu gom lẫn với nước thải… khiến nước thải trong hệ thống thoát nước chung
có nồng độ chất ô nhiễm thấp.
Nên
áp dụng công nghệ xử lý chi phí thấp và cho phép nâng cấp, cải tiến dần, khi
nồng độ chất ô nhiễm tăng lên thì các nhà máy xử lý nước thải sinh hoạt được
lựa chọn công nghệ tiên tiến, có chi phí đắt đỏ hơn. Tuy nhiên, các cấp ra
quyết định chưa hiểu biết thấu đáo về những công nghệ xử lý phù hợp, cũng như
quỹ đất bố trí cho nhà máy xử lý nước thải rất hạn chế, trong khi việc thông cống định kỳ và tái sử dụng bùn
thải và nước thải đã qua xử lý lại chưa được quan tâm.
Ngoài
ra, 90% hộ gia đình xả nước thải vào bể tự hoại, trong đó chỉ 4% lượng phân bùn
được xử lý hut be phot. Bên cạnh đó,
khả năng thu hồi chi phí đầu tư xây dựng, vận hành, bảo dưỡng hệ thống cấp -
thoát nước còn thấp: phí thoát nước dao động ở mức 10% giá nước sạch.
Vệ
sinh môi trường kém gây thiệt hại cho nền kinh tế Việt Nam khoảng 780 triệu
USD/năm, tương đương 1,3% GDP, ước tính Việt Nam cần tới 8,3 tỉ USD để cung cấp
đủ dịch vụ thoát nước cho khoảng 36 triệu người .
Đầu tư chi phí nhưng lợi nhuận cao
Nghiên
cứu của Tổ chức Y tế Thế giới đã chỉ ra rằng đầu tư 1 USD vào vệ sinh môi
trường sẽ đem lại 8 USD cho nền kinh tế. Thế nhưng, sự thiếu vắng những chính
sách khuyến khích thỏa đáng hay các doanh nghiệp (DN) đi tiên phong… khiến lĩnh
vực này chưa thu hút được nhiều vốn đầu tư.
Quy
trình này mất nhiều thời gian và có thể ảnh hưởng đến dịch vụ thoát nước. Đây
cũng là nguyên nhân khiến các công ty thoát nước chưa quan tâm đến lợi ích mang
lại từ hoạt động nâng cao nhận thức cộng đồng - những người chịu ảnh hưởng nhưng
cũng là lực tác động lớn đến vệ sinh môi trường.
Hầu
hết các đơn vị quản lý hệ thống thoát nước và xử lý nước thải không sở hữu công
trình mà chỉ vận hành theo đặt hàng của chính quyền, chi phí từ ngân sách nhà
nước. Điều đó khiến DN không thể đầu tư phát triển hoặc tìm cách tối ưu hóa hệ
thống này. DN phải trình chi phí phát sinh ngoài kế hoạch lên các cơ quan quản
lý cấp trên phê duyệt.
Việt
Nam nên xây dựng các chính sách khuyến khích mô hình đối tác công - tư và sự
tham gia của khối tư nhân vào lĩnh vực vệ sinh môi trường. Chẳng hạn, các nhà
đầu tư tư nhân tham gia phát triển địa ốc có thể đưa chi phí đầu tư cơ bản công
trình thu gom và xử lý nước thải vào giá thành bán cho khách hàng theo thị
trường, nhờ đó giảm chi tiêu ngân sách nhà nước.
Hay đó! giờ cần có hướng đi mới giải quyết vẫn nạn ô nhiễm
Trả lờiXóaViệt Nam nên xây dựng các chính sách khuyến khích mô hình đối tác công - tư và sự tham gia của khối tư nhân vào lĩnh vực vệ sinh môi trường. Chẳng hạn, các nhà đầu tư tư nhân tham gia phát triển địa ốc có thể đưa chi phí đầu tư cơ bản công trình thu gom và xử lý nước thải vào giá thành bán cho khách hàng theo thị trường, nhờ đó giảm chi tiêu ngân sách nhà nước.
Trả lờiXóarất hay
Trả lờiXóađầu từ lâu dài
Trả lờiXóa